Chỉ học hết phổ thông, gia đình của người yêu sợ tôi sinh con ra không thông minh
Được giới thiệu trước gia đình Mạnh khá cơ bản, tôi sốc khi biết được lý do mà gia đình anh từ chối vì sợ tôi sinh con không thông minh do chỉ học hết phổ thông.
Tôi yêu một người đàn ông tài giỏi
![[Image: tai-gioi.jpg]](https://lh3.googleusercontent.com/blogger_img_proxy/AEn0k_swY9_KEi3DaQo-yX3kvJVlCKKcgVmUMTvA19Z4lXI-zWCE0AZ2r9ai6zErc8j-g3ORezChcO4uxg=s0-d)
Tôi yêu một người đàn ông tài giỏi, thành đạt
Không phải tự khen bản thân, nhưng tôi được bạn bè đánh giá là cô gái tốt, ngoan ngoãn, hiền lành lại biết kính trên nhường dưới. Trong quan hệ đồng nghiệp tôi chưa làm mất lòng ai, trong quan hệ bạn bè tôi luôn hết lòng giúp đỡ mọi người. Chính vì thế tôi có mối quan hệ rất rộng và được nhiều người yêu mến, sếp đánh giá cao khả năng làm việc.
Có lẽ cũng vì điều này mà Mạnh – một chàng công tử nhà giàu, thành đạt, giỏi giang lại vướng vào tình yêu và hôn nhân với tôi. Anh bảo tôi khác những cô nàng anh từng quen biết:
“Em không giống những người con gái anh từng yêu. Biết anh có tiền mà chẳng bao giờ chịu lợi dụng đi nâng ngực nội soi.
25 tuổi đầu nhưng vẫn tưng tửng như sinh viên năm nhất. Ở bên cạnh em, anh không thấy sự tính toan vật chất, chỉ thấy những nụ cười.
Anh yêu em.”
Tôi phải thừa nhận mình không phải phụ nữ giỏi giang, trí tuệ, nhưng tôi biết cách sống. Khi học hết phổ thông, tôi kiếm được một công việc tạm đủ sống để tiếp tục thực hiện nhiều dự định. Tôi muốn học lên cao nữa, muốn phấn đấu cho sự nghiệp vì lời hứa không lấy chồng trước 28 tuổi.
Do chỉ học hết phổ thông, mẹ anh sợ tôi sinh con không thông minh
![[Image: khoc-loc.jpg]](https://lh3.googleusercontent.com/blogger_img_proxy/AEn0k_uPnIOEUcZS2QxffqjFlVxhGez_tPy1OxLRbZUB-NSxsYjPdJ99W1qkP91inruFAK9soTOIulnr6A=s0-d)
Mặc anh khóc lóc van xin, tôi vẫn nhất quyết chia tay
Nhưng sau hơn 3 năm yêu nhau, Mạnh ngỏ lời đưa tôi về ra mắt để tiến tới hôn nhân và gia đình. Anh bảo chỉ cần gặp mặt bố mẹ anh, còn khi nào cưới xin thì sẽ do tôi quyết định. Vậy mà cuộc gặp gỡ đó trở nên nặng nề kể từ khi mẹ anh hỏi tôi:
“Cháu tốt nghiệp trường đại học nào? Có phải những trường giỏi của nước ta không?”
Tôi không thích nói dối nên thật thà kể về việc mình mới chỉ học hết cấp 3, ngay sau đó, gương mặt mẹ Mạnh biến sắc, thái độ rõ rệt. Suốt những tiếng đồng hồ còn lại, mẹ anh không nói với tôi lời nào, ngồi bên cạnh nhau mà bà chỉ chăm chăm xem ti vi mặc lòng tôi không hiểu vì sao mình lại bị đối xử như vậy.
Sau khi tôi về nhà, mẹ anh điện thoại cho tôi bằng cái giọng điệu nhẹ nhàng, ngọt ngào:
“Gia đình bác không chê cháu ở điểm gì, thẩm mỹ ngực đẹp sau này sẽ rất khéo chăm chồng, chăm con.
Nhưng làm dâu nhà này đứa nào cũng phải tốt nghiệp từ Đại học trở lên là thấp nhất. Chứ mới hết phổ thông thì học vấn hơi thấp, sợ sau này sinh con nó theo gen mẹ lại không thông minh.
Bác khó mà chấp nhận điều đó, nên cháu tự cân nhắc xem thế nào.”
Vậy là tôi đủ hiểu và quyết định chấm dứt với anh, không phải vì sĩ diện hay cảm thấy bị tổn thương mà tôi chỉ thấy gia đình đó không đáng để mình sống cùng cả cuộc đời về sau. Trình độ học vấn với gia đình Mạnh không ngờ nólại là thước đo duy nhất để đánh giá con người.
Tôi chia tay trong sự ngỡ ngàng của anh và sự đau khổ của cả hai. Ba năm bên nhau không ngăn ngủi gì với một người con gái còn không quá trẻ như tôi. Chứng kiến anh vật vã khóc lóc cầu xin quay lại, nhiều khi tôi đã mủi lòng. Nhưng sĩ diện không cho phéptôi thỏa hiệp vì chắc chắn mẹ Mạnh lại càng coi thường tôi thêm nữa. Trong mắt bác, khi đó tôi lại càng là loại con gái không xứng đáng yêu con trai bác.
Tôi tự hứa với bản thân phải sống thật hạnh phúc để chờ xem, cô con dâu tương lai có học thức cao siêu của bác sẽ mang lại hạnh phúc như thế nào cho gia đình…
Tôi yêu một người đàn ông tài giỏi
Tôi yêu một người đàn ông tài giỏi, thành đạt
Không phải tự khen bản thân, nhưng tôi được bạn bè đánh giá là cô gái tốt, ngoan ngoãn, hiền lành lại biết kính trên nhường dưới. Trong quan hệ đồng nghiệp tôi chưa làm mất lòng ai, trong quan hệ bạn bè tôi luôn hết lòng giúp đỡ mọi người. Chính vì thế tôi có mối quan hệ rất rộng và được nhiều người yêu mến, sếp đánh giá cao khả năng làm việc.
Có lẽ cũng vì điều này mà Mạnh – một chàng công tử nhà giàu, thành đạt, giỏi giang lại vướng vào tình yêu và hôn nhân với tôi. Anh bảo tôi khác những cô nàng anh từng quen biết:
“Em không giống những người con gái anh từng yêu. Biết anh có tiền mà chẳng bao giờ chịu lợi dụng đi nâng ngực nội soi.
25 tuổi đầu nhưng vẫn tưng tửng như sinh viên năm nhất. Ở bên cạnh em, anh không thấy sự tính toan vật chất, chỉ thấy những nụ cười.
Anh yêu em.”
Tôi phải thừa nhận mình không phải phụ nữ giỏi giang, trí tuệ, nhưng tôi biết cách sống. Khi học hết phổ thông, tôi kiếm được một công việc tạm đủ sống để tiếp tục thực hiện nhiều dự định. Tôi muốn học lên cao nữa, muốn phấn đấu cho sự nghiệp vì lời hứa không lấy chồng trước 28 tuổi.
Do chỉ học hết phổ thông, mẹ anh sợ tôi sinh con không thông minh
Mặc anh khóc lóc van xin, tôi vẫn nhất quyết chia tay
“Cháu tốt nghiệp trường đại học nào? Có phải những trường giỏi của nước ta không?”
Tôi không thích nói dối nên thật thà kể về việc mình mới chỉ học hết cấp 3, ngay sau đó, gương mặt mẹ Mạnh biến sắc, thái độ rõ rệt. Suốt những tiếng đồng hồ còn lại, mẹ anh không nói với tôi lời nào, ngồi bên cạnh nhau mà bà chỉ chăm chăm xem ti vi mặc lòng tôi không hiểu vì sao mình lại bị đối xử như vậy.
Sau khi tôi về nhà, mẹ anh điện thoại cho tôi bằng cái giọng điệu nhẹ nhàng, ngọt ngào:
“Gia đình bác không chê cháu ở điểm gì, thẩm mỹ ngực đẹp sau này sẽ rất khéo chăm chồng, chăm con.
Nhưng làm dâu nhà này đứa nào cũng phải tốt nghiệp từ Đại học trở lên là thấp nhất. Chứ mới hết phổ thông thì học vấn hơi thấp, sợ sau này sinh con nó theo gen mẹ lại không thông minh.
Bác khó mà chấp nhận điều đó, nên cháu tự cân nhắc xem thế nào.”
Vậy là tôi đủ hiểu và quyết định chấm dứt với anh, không phải vì sĩ diện hay cảm thấy bị tổn thương mà tôi chỉ thấy gia đình đó không đáng để mình sống cùng cả cuộc đời về sau. Trình độ học vấn với gia đình Mạnh không ngờ nólại là thước đo duy nhất để đánh giá con người.
Tôi chia tay trong sự ngỡ ngàng của anh và sự đau khổ của cả hai. Ba năm bên nhau không ngăn ngủi gì với một người con gái còn không quá trẻ như tôi. Chứng kiến anh vật vã khóc lóc cầu xin quay lại, nhiều khi tôi đã mủi lòng. Nhưng sĩ diện không cho phéptôi thỏa hiệp vì chắc chắn mẹ Mạnh lại càng coi thường tôi thêm nữa. Trong mắt bác, khi đó tôi lại càng là loại con gái không xứng đáng yêu con trai bác.
Tôi tự hứa với bản thân phải sống thật hạnh phúc để chờ xem, cô con dâu tương lai có học thức cao siêu của bác sẽ mang lại hạnh phúc như thế nào cho gia đình…












No comments